Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2021

[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[ Book Review ] Kẻ Trộm sách - Markus Zusak ( Úc )

Hình ảnh
“Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.” Tuyên ngôn Độc Lập Mỹ ( 1776) Trước hết, xin cho phép tôi được trích dẫn một phần của bản tuyên ngôn nước Mỹ và kể về câu chuyện này bằng một trái tim chân thành và cảm nhận sâu sắc về nỗi đau mà chiến tranh mang lại. Mà không, tôi nghĩ rằng kẻ có đủ tư cách nhất để kể về sự tàn khốc của thế chiến thứ 2, của thời đại nước Đức Quốc Xã trên hết, thời đại bị bao trùm bởi cái bóng của nhà độc tài thế giới - Adolf Hitler, không một ai khác ngoài ông ấy - Thần Chết. Trong câu chuyện về phố Thiên Đàng, theo lời kể của thần chết thì đó là một con phố “  Dù người đã đặt tên cho con phố này là ai đi chăng nữa, thì hẳn gã ta phải có một khiếu mỉa mai rất sắc sảo. Không phải vì con phố ấy là địa ngục trần gian, nhưng chắc chắn nó cũng chả phải Thiên Đàng gì”.  Nhưng ít ra, con phố ấy đã bảo bọc một ng...

[ GÓC DỊCH SÁCH ] [ NHẬT - VIỆT ] YOUR NAME Chương 1 + 2

Hình ảnh
  CHƯƠNG 1 : GIẤC MƠ Mùi hương này! Âm thanh này!  Cả độ ẩm và ánh sáng thân thuộc. Tôi thì như đang quấn quýt lấy một ai đó. Dường như được gắn kết mà không thể tách rời. Giống như khi bé thơ được bao bọc chặt bởi bầu sữa mẹ. Không chút bất an hay buồn bực. Một cảm giác cực kì ngọt ngào, đến tận bây giờ vẫn chưa biến mất, dần dần trào dâng vào cơ thể mình. Bất giác, tôi chợt tỉnh giấc. Trần nhà này, Căn phòng này, buổi sáng. Một mình, Tokyo. À… ra vậy.  Thì ra chỉ là giấc mơ. Tôi ngồi dậy từ trên giường. Dường như chỉ vào 2 giây ngắn ngủi, một cảm giác ấm áp bao bọc chính mình vừa rồi đã biến mất. Không một vết tích, không một dư âm. Rồi đột ngột,  nước mắt cứ thế trào ra. Tại sao tôi lại khóc khi vừa thức dậy như thế này? Thỉnh thoảng, tôi hay như vậy. Và, tôi không thể nào nhớ ra được giấc mơ mà tôi đã nhìn thấy đó. Tôi nhìn chăm chú vào bàn tay trái đang dính đầy nước mắt. Một giọt nước mắt đọng lại trên đầu ngón tay trỏ. Cả giấc mơ khi nãy, và những giọt nước mắ...

[Book Review] Chúa Ruồi - William Golding (Anh)

Hình ảnh
Trẻ con là điều tuyệt vời nhất nhằm xoa dịu tâm hồn của những người đã lớn. Chúng ngây thơ và trong sáng như thiên sứ. Chúng có một trái tim nhân hậu và dịu dàng. Và sẽ chẳng một người nào có thể ngờ rằng, trẻ con - chính chúng lại dễ xa ngã vào quỷ lộ nhất, bởi sự dẫn dắt của Chúa Ruồi. Đây là câu chuyện ngụ ngôn, nó không phải là câu chuyện cổ tích có kết thúc đẹp. Nếu như chính bạn cũng không chịu nổi nó, thì làm ơn đừng mang nó kể cho những đứa trẻ nghe.  Câu chuyện giả tưởng lấy bối cảnh về một cuộc chiến tranh nguyên tử. Khi máy bay tỵ nạn bị bắn hạ, viên phi công đã đẩy lũ trẻ xuống một hoang đảo và một mình tan xát cùng chiếc phi cơ. Một hoang đảo không có người lớn. Đấy là thế giới thần tiên gì? Không có sự can thiệp của người lớn, lũ trẻ tha hồ quậy phá, vui chơi, và hẳn nhiên, chúng đã rất hạnh phúc. Thế nhưng, chúng cũng chỉ là những đứa trẻ, đến lúc chúng chơi mệt rồi, nỗi lo về thức ăn, nước uống, rắn, ác quỷ,... và nỗi sợ vô hình trong chính chúng dần dần rõ nét...