[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Book Review] Chúa Ruồi - William Golding (Anh)

Trẻ con là điều tuyệt vời nhất nhằm xoa dịu tâm hồn của những người đã lớn. Chúng ngây thơ và trong sáng như thiên sứ. Chúng có một trái tim nhân hậu và dịu dàng. Và sẽ chẳng một người nào có thể ngờ rằng, trẻ con - chính chúng lại dễ xa ngã vào quỷ lộ nhất, bởi sự dẫn dắt của Chúa Ruồi. Đây là câu chuyện ngụ ngôn, nó không phải là câu chuyện cổ tích có kết thúc đẹp. Nếu như chính bạn cũng không chịu nổi nó, thì làm ơn đừng mang nó kể cho những đứa trẻ nghe. 

Câu chuyện giả tưởng lấy bối cảnh về một cuộc chiến tranh nguyên tử. Khi máy bay tỵ nạn bị bắn hạ, viên phi công đã đẩy lũ trẻ xuống một hoang đảo và một mình tan xát cùng chiếc phi cơ. Một hoang đảo không có người lớn. Đấy là thế giới thần tiên gì? Không có sự can thiệp của người lớn, lũ trẻ tha hồ quậy phá, vui chơi, và hẳn nhiên, chúng đã rất hạnh phúc. Thế nhưng, chúng cũng chỉ là những đứa trẻ, đến lúc chúng chơi mệt rồi, nỗi lo về thức ăn, nước uống, rắn, ác quỷ,... và nỗi sợ vô hình trong chính chúng dần dần rõ nét.

“Mày biết phải không nào, rằng ta là một phần của bọn bay? Một phần rất gần gũi, rất gần gũi, gần gũi lắm! Mày biết rằng ta là lý do vì sao công chuyện của chúng bay không chạy, vì sao công chuyện lại xảy ra như thế, đúng không?”

Bắt đầu từ những mâu thuẫn không đáng, bọn trẻ từng bước chia làm hai phe. Một là Ralph, cậu bé kiên quyết giữ vững lập trường về lửa, về văn minh nhân loại; một bên là Jack, dần hướng về những lối sống nguyên thuỷ, vẽ vằn vệt lên người và thích thú đi săn. Khi nền văn minh nhân loại sụp đổ, khi niềm tin cuối cùng bị lấy cắp, khi tri thức bị dẫm đạp,... một cuộc chiến khốc liệt diễn ra, những cái chết, sự giết chóc và kinh khủng hơn là cuộc đi săn người - do chính lũ trẻ khơi mào. Quỷ dữ đã đến quá gần chúng, lôi kéo chúng vào con đường đánh mất bản ngã, khiến chúng trở nên điên cuồng, man rợ và thậm chí vì cuộc săn người chúng đã chính tay đốt hết hòn đảo. Chúng đã mất trí rồi! Hòn đảo cháy rụi, địa ngục gần kề. Thế nhưng, vào giây phút chúng huỷ hoại chính mình, chúng được cứu, bởi những người đã lớn.

Nếu bạn bảo rằng đây là cái kết có hậu? Thì thật đau thương, nó chỉ là mở đầu cho sự ám ảnh về giết chóc trong những đứa trẻ. Chúng được cứu thoát bởi cuộc chiến trên hoang đảo, nhưng chúng được trả về cuộc chiến khốc liệt hơn của những người đã lớn - chiến tranh nguyên tử.

“Giữa bọn chúng, Ralph, bẩn thỉu, tóc rối bù, mũi dài thòng lòng, khoc than cho sự ngây thơ đã chết và lòng dạ đen tối của con người!”





Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?