Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2021

[Book Review] Dám Bị Ghét - Kishimi Ichiro & Koga Fumitake (Nhật)

Hình ảnh
“Ý nghĩa cuộc đời là gì? Con người sống để làm gì? Khi có người hỏi câu này, Adler đã trả lời rằng “Cuộc đời nói chung không có ý nghĩa”. Bởi ý nghĩa cuộc đời là điều mà bản thân mỗi người tự mang lại.” Và chúng ta hôm nay, có lẽ rất muốn biết chúng ta có thể mang lại ý nghĩa cuộc đời mình hay không? “Dám bị ghét” là cuốn sách dẫn dắt ta đi tìm điều đó. Xuyên suốt tác phẩm là cuộc trò chuyện kỳ lạ giữa một chàng trai bất mãn với cuộc sống, ghét bỏ chính mình và một triết gia khẳng định chắc chắn rằng “ thế giới vô cùng đơn giản và con người có thể hạnh phúc ngay lúc này.”  Không chấp nhận nổi luận điểm vô thực ấy, bởi con người ta vẫn luôn bất hạnh hết ngày này đến ngày khác, thế giới vẫn đầy rẫy bạo lực cùng chiến tranh. Đói nghèo vẫn đeo bám cuộc sống hàng vạn người. Thế mà ông ta dám nói thế giới này đơn giản ư? Hạnh phúc dễ dàng đến thế sao?  Một cuộc tranh luận nảy lửa diễn ra giữa hai trường phái: một theo thuyết nhân quả của Freud và một triết gia nghiên cứu thuyết mục ...

[Book Review] Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn - Phạm Lữ Ân (VN)

Hình ảnh
Đời người ai lại chẳng có đôi ba lần tan vỡ, đôi ba cảm xúc chênh vênh? Đời người, ví như  con thuyền nhỏ giữa đại dương, phải chịu hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, trùng trùng điệp điệp. Ấy thế, nếu trên con thuyền “ta” đấy, sợ hãi, tuyệt vọng luôn bao lấy mình, vậy thì ta lấy sức mạnh ở đâu để mà tồn tại? Hãy nhìn ra xa kia, đại dương rộng lớn, đại dương sâu thẳm nhưng đẹp làm sao. Hãy ngước đôi mắt đang còn đẫm nước kia nhìn lên bầu trời đêm đi, giữa muôn trùng sóng gió, bầu trời vẫn thật đầy sao.  “Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…” Giá như ta biết, giá như ta hiểu và giá như có ai thì thầm với ta rằng:   “Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu!” Và đây, trong chính cuốn sách nhỏ bé này, tôi kể cho các bạn nghe về câu chuyện cuộc đời, về chính chúng...

[Book Review] Jane Eyre - Charlotte Bronte (Anh)

Hình ảnh
“Nếu người ta lúc nào cũng tử tế và vâng lời những kẻ độc ác bất công, thì chỉ tổ làm cho kẻ ác tha hồ được thể, chúng sẽ chẳng bao giờ e dè gì cả, và như vậy thì bao giờ mà chúng thay đổi được; trái lại, chúng sẽ ngày càng trở nên quá quắt. Khi nào bị đánh đòn một cách vô lý, ta cần phải chống cự lại, thật táo bạo vào.” Nếu lời nói này được xuất phát từ bé gái ở thời đại chúng ta, hẳn nó sẽ chẳng là gì cả. Bởi may mắn chúng ta sinh ra ở giai đoạn nam nữ bình quyền, dù ít hay nhiều, phụ nữ vẫn được thể hiện cái tôi và cá tính của mình. Nhưng, nếu câu nói ấy được nói từ miệng bé gái sống ở thế kỷ 19, tức 150 năm trước, thì đó là cả một sự khủng khiếp với xã hội tây phương lúc bây giờ. Ngày đó, các bé gái được nuôi dưỡng và dạy dỗ phải ngoan ngoãn, nghe lời và chịu đựng, kể cả là những trận đòn roi ác liệt thì cũng phải tâm niệm rằng đó là họ muốn tốt cho ta mà thôi. Jane Eyre, một bé gái mất cha mất mẹ, được người cậu nhận nuôi. Nhưng chẳng may cậu của cô cũng bệnh mà chết. Trước lúc nh...

[Poetry] Phải làm gì..?

Hình ảnh
Phải làm gì mới có thể quên đi Những tháng ngày em yêu thương anh nhỉ Sao cứ đợi đêm thâu rồi lo nghĩ Bên ấy lúc này, anh có sầu bi? Anh có thường nhớ lại những khi Ta nhìn vào đôi mắt nhau thật kỹ Anh nói rằng sau nụ hôn hoàn mỹ Anh thích đôi mắt cười của cô bé quá đi. Đôi mắt cười, kể từ lúc chia ly Đã không còn nữa đâu anh nhỉ Bởi bây giờ, mất rồi người tri kỷ Đôi mắt này, chỉ còn lệ ướt mi. Canary - gửi tới anh vài lời của gió