Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2022

[Poetry] Khi Những Hạt Mưa Rơi Xuống Giữa Đất Trời

Hình ảnh
Khi những hạt mưa rơi xuống giữa đất trời Em nhìn ngắm và tự mình say đắm Hỏi những giọt nước đọng trên thành cửa sổ Rằng thành phố này sao nhiều lắm đơn cô. Hạt mưa nhỏ nhìn em xuyên qua những chiếc ô Nó chợt bật cười “ sao em ngây ngô quá!” Thành phố này vốn bộn bề, hối hả Có rãnh đâu mà quan tâm những vất vả của em. Mà em hãy soi vào kính thử xem Đôi mắt em đắm chìm trong đơn độc Em hỏi cuộc đời này cớ sao cô lập Lại không hỏi chính mình sao cứ mãi không yêu. À, tại sao em cứ mãi buồn thiu? Bản thân em cũng còn không thể hiểu Vào một ngày mặt trời không còn chiếu Ánh sáng cuộc đời, ai đó đã mang đi. Đến tận bây giờ em còn thấy sầu bi Bởi mặt trời của em đã rời đi mãi mãi Trái tim em thật ra còn sợ hãi Không dám yêu và không thể ngừng yêu. Hạt mưa nhỏ ngắm nhìn em bằng đôi mắt đìu hiu Bởi nó biết tâm hồn em đã vỡ nát quá nhiều Hạt mưa nhỏ chợt rơi trên khoé mắt Rơi xuống lòng đường, vỡ nát cả - tình yêu.  14.7.2020 Nhớ một chiều mưa khi ấy

[Poetry] Tản mạn Anh - Em

Hình ảnh
Đêm... Cả căn phòng yên tĩnh Chỉ có em Mơ mộng nhớ người tình Dẫu biết chúng mình Xa nhau ngàn dặm Trong tim sâu thẳm Vẫn âm thầm Nhớ đến câu ca Nhớ người thương ta Nhớ hoa nhớ lá Nhớ cả lúc giận hờn anh quá Nức nở một mình khóc hết ngày qua Nhớ đến tình mình từng nở rộ như hoa Rồi chớp nhoáng qua Cả Anh - cả Em Đều bất ngờ gục ngã Tình yêu đâu là tất cả Chỉ là trong dòng đời hối hả Gặp nhau... Yêu nhau - rồi thành người dưng nước lã Đau không Anh? Khi lời hứa chỉ vừa buông thả Đã rơi - và vỡ nát tâm can Anh với em cũng chỉ là hợp tan Cuộc đời vốn vậy Đau làm chi, buồn làm chi Nhưng nước mắt vẫn rơi Cho duyên mình chới với Cho tình mình tả tơi Rồi một đoạn kết chỉ còn hai chữ “Anh ơi...” 17.09.2019 Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường

[Tự Truyện] Nhật Bản - Một Góc Nhỏ Xíu Xiu_Tập 1

Hình ảnh
[CHÂN TRỜI MỚI] Người ta bảo tuổi trẻ cứ đi đi, đi càng xa càng tốt. Bởi thời thanh xuân của chúng ta ngắn ngủi, cứ rúc mình trong đôi cánh bảo bọc của mẹ cha thì chừng nào ta mới biết bay?  Thế nhưng người ta cũng bảo, rằng con gái thì cứ yếu mềm thôi, tốt nghiệp đại học, lấy chồng sinh con, lương tháng vừa đủ là cuộc đời nhàn nhã, hạnh phúc biết bao. Đáng tiếc, tôi là con gái, lại đáng tiếc hơn cho bố mẹ tôi, (chắc vậy? ) là họ sinh ra một đứa con gái thích mơ mộng và tự do. Con gái của bố mẹ vừa yếu đuối hay bệnh hay khóc, lại vừa bướng bỉnh, ngoan cố muốn vùng vẫy giữa bầu trời xanh. Nên con chỉ có thể nói lời xin lỗi, cũng mong muốn bố mẹ ủng hộ đôi cánh nhỏ bé này. 10/2014 Tốt nghiệp Đại Học, bạn bè đứa thì chuẩn bị lấy chồng, đứa hối hả các loại hồ sơ xin việc, đứa than vãn nợ môn, nợ bằng,... đủ mọi không khí từ náo nhiệt đến trầm mặc bao quanh. Trong vô vàn chuỗi âm thanh ấy, trơ trọi một mình tôi với bộn bề cảm xúc riêng mình. Khi ấy, tôi chuẩn bị hành trang cho một chuyế...

[Dịch Anh - Việt] Hoàng Tử Bé [ C10 ]

Hình ảnh
Ông hoàng nhỏ tìm thấy những hành tinh gần mình như hành tinh 325, 326, 327, 328, 329, và 330. Vì vậy, em bắt đầu ghé thăm chúng, để bổ sung kiến thức của bản thân. Hành tinh đầu tiên mà em ghé thăm là hành tinh của một vị vua. Ông ta đang mặc hoàng bảo, đầu đội vương miện, ngồi trên ngai vàng vừa giản dị lại vừa uy nghiêm. "A...có một thần dân", vị vua lớn tiếng gọi khi nhìn thấy hoàng tử bé đến. Và hoàng tử bé cũng hỏi lại chính mình: "Làm cách nào mà ông ta nhận ra mình khi mà chưa từng gặp mình chứ?" Em đã không biết rằng, bất kỳ thế giới nào thì đều có những vị vua như vậy. Đối với họ, ai cũng là thần dân. "Đến gần đây đi. Như thế, ta có thể nhìn rõ nhà ngươi hơn." Vị vua nói, ông ta đang cảm thấy rất tự hào vì cuối cùng ông ta đã trở thành vị vua của ai đó. Ông hoàng nhỏ nhìn khắp nơi để tìm chỗ ngồi, nhưng cả hành tinh đều đã bị che kín bởi chiếc áo choàng lộng lẫy của nhà vua, vì thế em cứ đứng đó và bởi đã mệt nên bắt đầu ngáp ngủ. "Thật vô l...