[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

“Chúng ta vẫn nói mọi thứ đều phải tốt nhất, trai tài gái sắc, hoàn mỹ vẹn toàn. Nhưng trên đời này xưa nay vốn không có tốt nhất, chỉ có thích hợp nhất. Như áng mây và bầu trời, như cơn gió và thảm cỏ, như chúng mình trong đôi mắt nhau.”
Ngay khi nhìn thấy tựa đề của cuốn sách này, lòng tôi chợt trĩu nặng. Bản thân cũng đã trải qua ⅓ của đời người, cũng chẳng hiếm lạ gì những mối tình chợt đến, chợt đi. Có khi đau thương, có khi thanh thản. Mỗi một chuyện tình, giống như một đoạn nhỏ trước khi rẽ ngang vậy. Dù muốn dù không, chúng ta cũng cần phải bước tiếp.
![]() |
Chưa từng trải qua, làm sao thấu hiểu? |
“Có lẽ chúng ta đều sẽ trải qua rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều người, chầm chậm trở thành một người khác hẳn với mình, một “người lớn” mình từng vô cùng ghét. Ta học được cách ứng phó với rất nhiều tình huống, biết cách giao thiệp với người khác, biết khéo léo đưa đẩy, biết nói dối, biết nhẫn tâm. Ta đạt được những danh lợi và vật chất mình muốn, nhưng đến bao giờ có thể dừng bước và nhìn lại trái tim mình?”
Chẳng phải quá xuất sắc, cũng chẳng dùng đến câu từ mỹ miều, cuốn sách này như một câu chuyện được kể nhẹ nhàng, như chúng ta đang cùng nhau tâm sự. Một chiều mưa, một tách trà và “một người tri kỷ”. Có lẽ, sẽ chẳng ai buông được trang sách khi chúng ta đã lật mở nó, bởi ta thật sự nhớ, nhớ “chính mình” khi xưa. Bởi mỗi một câu chuyện được kể ra, như muốn nói với thế giới rằng “chưa từng trải qua, làm sao thấu hiểu?”
Nhận xét
Đăng nhận xét