[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Thanh Xuân Của Em] Có Một Người Từng Là Tất Cả



 Ành à! Anh khoẻ không?

Hôm nay em cùng một người hẹn hò, cùng anh ấy dạo phố, uống trà sữa,... có quen không? Y như chúng ta ngày xưa anh nhỉ?

Anh này, hôm nay bạn ấy tỏ tình với em đấy, nếu anh biết được, anh có ghen không nhỉ? Nếu em thật sự trở thành bạn gái người ấy, anh có giận em không?

Anh này, em... từ chối người đó rồi. Bởi vì suốt cả buổi tối bên người đó, trong đầu em chỉ toàn là anh, là ngày chúng ta hẹn hò, là ánh mắt anh, nụ cười anh, giọng nói anh. Cho nên, em đành từ bỏ.

Anh này, hôm nay em đọc được bài viết rằng “nếu biết rằng kết quả là chia tay, vậy vẫn muốn ở bên nhau ư?”. Sau khi nhìn thấy nó, em thật muốn cười. Bởi em chính là người trong cuộc rồi. Em rõ ràng biết mình sẽ kết thúc nhưng vẫn ngoan cố ở bên anh. Em biết rằng ngày anh rời khỏi em sẽ đau đến không thở được, vậy mà vẫn muốn ôm anh cho tới tận ngày cuối cùng của chúng mình. Nhưng giống như em và anh từng nói với nhau rằng mình không hối hận, anh nhỉ? Em chưa bao giờ hối hận vì yêu anh đâu, thật đấy. Ngày bên anh em rất hạnh phúc, rất vui vẻ, yêu anh có vẻ là điều tốt đẹp nhất cuộc đời em.

Tình yêu không phải là hôn nhân, không phải là vì bên nhau trọn đời mới muốn ở bên nhau, mà chỉ vì trong khoảng khắc anh nhìn em, tim em rung động thì đó là tình yêu anh nhỉ? Em yêu anh, rất rất nhiều.
Seii... em nhớ ngày mình bắt đầu quá. Lúc đó, anh có phải cố tình ngồi sát em không? Anh là cố tình quyến rũ em phải không? Giọng nói ấm áp như vậy, ánh mắt dịu dàng như vậy, anh rõ ràng là đang thả thính em mà. Ngày ấy, có phải anh cũng muốn nắm tay em không? Em chờ rất lâu đấy, đồ đáng ghét ! em ghét anh thật đấy.

Seii, anh giờ này đang làm gì nhỉ? Có nhớ em không? Em... nhớ anh quá! Tại sao em cứ luôn tin rằng ngày anh trở về không còn xa anh nhỉ? Rõ ràng là vĩnh viễn rời xa, mà sao em vẫn cảm nhận được anh luôn gần em như thế. Như ngày chúng ta rời nhau chỉ mới hôm qua. 

Anh à, em bây giờ trở nên tốt hơn xưa nhiều lắm đấy. Em đã không ngốc nghếch như hồi bên nhau đâu, đến một câu cũng không nói hoàn chỉnh nổi. Em bây giờ, thật sự muốn anh nhìn thấy, rằng em đã tốt hơn rất nhiều. Nếu em có thể xuyên không về quá khứ, em nhất định sẽ khiến anh yêu em nhiều hơn đấy. Anh tin không? Nếu không tin, anh về đi, em làm cho anh xem nhé.

Anh... về với em... được không?
Em... nhớ anh quá! Seii
05.10.2020
——————
P.s: 
Ngày xưa thật sự rất ngốc, cái gì cũng giấu trong lòng. Cái tôi quá lớn nên dù nhớ anh thế nào cũng không muốn tìm anh. Còn anh thì lại không muốn phiền đến cuộc sống của em. May mà cuối cùng chúng ta cũng bỏ cái tôi của mình xuống, phá vỡ áp lực vô hình này và tìm lại nhau. Dù tình yêu đã trở thành quá khứ, nhưng có thể lần nữa nói chuyện với anh quả thật rất tốt.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?