[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Trích dẫn] Hoàng Tử Bé

  1. Điều khiến sa mạc trở nên tuyệt đẹp,đó là đâu đó trong nó ẩn giấu một cái giếng…
  2. Khi một người yêu đóa hoa, hoa ấy chỉ có một đóa thôi, trong hàng triệu hàng triệu ngôi sao, chừng ấy đủ làm cho anh sung sướng khi nhìn những ngôi sao. Anh ta nghĩ thầm: “Đóa hoa của mình nó ở đâu đây….” Nhưng mà khi cừu ăn hoa, thì anh ta sẽ cảm thấy mọi ngôi sao đều bỗng nhiên tắt! Và chuyện đó không quan trọng sao?
  3. Bạn thấy không, người ta chỉ yêu hoàng hôn khi họ cảm thấy buồn.
  4. Loài người bây giờ không còn đủ thì giờ để hiểu cái gì hết. Họ mua các vật làm sẵn ở các con buôn. Nhưng vì không ở đâu người ta bày bán bạn hữu, nên loài người không có bạn.
  5. Người ta chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng bằng trái tim của mình. Cái chủ yếu thì mắt chẳng thể thấy
  6. Tất cả những người lớn đều từng là trẻ con.. nhưng rất ít người trong số đó nhớ về điều đó.
  7. Có ngày cháu đã ngắm mặt trời lặn bốn mươi bốn lần… Một lát sau, cháu nói thêm: – Chú biết không… Khi người ta buồn bã, người ta thường thích cảnh mặt trời lặn… – Cái ngày bốn mươi bốn lần đó, chắc là cháu buồn lắm? Nhưng hoàng tử bé không trả lời.
  8. Họ chui vào những chuyến tàu nhanh, nhưng họ chẳng biết mình tìm kiếm cái gì. Thế mà họ cứ cuống quýt lên, quay cuồng lên.
  9. Tốt thôi, tôi phải chịu đựng sự có mặt của một vài con sâu bướm nếu tôi mong muốn có thể làm quen với những con bướm xinh đẹp.
  10. Bạn xinh đẹp, nhưng bạn hoàn toàn trống rỗng. Sẽ không ai có thể hi sinh vì bạn
  11. Phán xử chính bản thân mình bao giờ cũng khó hơn nhiều so với phán xử người khác.
  12. Chỉ có lũ trẻ con mới biết chúng tìm kiếm điều gì. Chúng dành thời gian cho một con búp bê vải, và con búp bê trở nên rất quan trọng, và nếu người ta giật búp bê của chúng đi, chúng sẽ khóc…
  13. Người ta chẳng bao giờ hài lòng tại nơi mình ở.
  14. Con người thường quên sự thật này, “chú cáo nói. “Nhưng bạn không được quên nó. Bạn sẽ chịu trách nhiệm mãi mãi cho những gì bạn đã chế ngự. Bạn phải chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của bạn.
  15. Đó thật là một nơi bí ẩn, vùng đất của những giọt nước mắt.
  16. Bạn – người đơn độc sẽ có những vì sao bởi vì không ai có thể sở hữu chúng.. Một trong những ngôi sao tôi đang sống. Một trong số chúng tôi đang cười. Và vì thế nó sẽ như thế như thể tất cả các vì sao đều đang cười, khi bạn nhìn lên bầu trời vào ban đêm.. Bạn – chỉ mình bạn – sẽ có những vì sao đang cười.

Hoàng Tử Bé

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?