[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Cảm nhận] Anh Đào - Một Mùa Hoa

Đã từ rất lâu, hoa anh đào luôn được nhắc đến để tôn vinh vẻ đẹp của xứ sở mặt trời. Dẫu cho loài hoa này chẳng được chọn để trở thành quốc hoa của người Nhật thì nó vẫn thanh tao, vẫn đẹp đến nao lòng, đến mức đã trở thành biểu tượng tồn tại song hành cùng Nhật Bản.

Từ thuở xa xưa, người nhật từng có câu “nếu là hoa, xin hãy làm hoa anh đào. Nếu là người, xin hãy làm một võ sĩ đạo.” Có lẽ chính triết lý ấy đã giúp hoa anh đào trở thành tinh thần của người Nhật, bởi dù nó có mặt khắp nơi trên thế giới thì khi nhắc đến anh đào, người ta sẽ liên tưởng tới đất nước xinh đẹp này. 

Vậy tại sao lại có câu nói như trên? Tại sao hoa anh đào lại được ví chung với võ sĩ đạo?

Có một truyền thuyết như thế này.
“Tương truyền rằng, hoa anh đào nở ra chính từ thanh kiếm của người võ sĩ samurai, ngày ấy, có một người con gái đem lòng yêu thương chàng võ sĩ, và vì muốn hi sinh cho người mình yêu, nàng đã dùng chính thanh kiếm của chàng đâm vào tim mình, lấy máu tắm cho thanh kiếm ấy, nghi thức “tắm máu” là một nghi lễ cần thiết cho một thanh gươm mạnh mẽ. 
Mất đi người mình yêu, chàng võ sinh ấy mới nhận ra nàng quan trọng thế nào. Đứng trước mộ nàng, chàng bình thản cắm sâu mũi gươm vào bụng và rạch một đường. Trên đỉnh núi Phú Sĩ, tuyết phủ trắng xoá, phủ kín người võ sĩ, từ chỗ ấy, mọc lên một loài cây lạ, mà sau này người ta gọi nó là hoa anh đào.”

Hoa anh đào còn được nhắc đến như biểu tượng mạnh mẽ của tinh thần nhật bản. Giống như samurai huyền thoại, hoa anh đào sẽ nở rộ trong khoảng 1 tuần rồi từ từ rơi xuống. Cánh hoa mong manh phản phất theo từng cơn gió, chính vào giây phút ấy, giây phút kết thúc đời mình, hoa anh đào lại càng xinh đẹp, càng rực rỡ. Cũng giống như người anh hùng dân tộc, người võ sĩ Samurai sẽ cống hiến cả đời mình cho chủ tướng, nếu bại trận, anh ta sẵn sàng rạch bụng, lấy máu tế thanh gươm chính mình. Lấy tinh thần “chết vinh” làm nên cuộc đời người võ sĩ. Samurai như thế và Sakura cũng như thế. Hiến dâng sự đẹp đẽ cho người đời, dù là cái chết cận kề, thì tinh thần ấy vẫn không vụt tắt.

Ngoài ý nghĩa về tinh thần cao đẹp, hi sinh, hoa anh đào còn là biểu tượng của văn hoá và nghi lễ Nhật Bản. Được biết, hoa anh đào mọc thành cụm và rủ xuống như cách người nhật cúi đầu trước mọi lễ nghi và cả đời thường. Chính sự tương đồng ấy, loài hoa này liền trở thành báu vật quốc gia mà người Nhật tôn thờ, gìn giữ.

Cứ mỗi độ xuân về, người người nhà nhà sẽ đưa nhau đi chiêm ngưỡng vẻ đẹp trong sáng, thanh tao của loài hoa này. Trong đời sống của người Nhật Bản, việc ngắm hoa đã trở thành văn hoá mà dù thế nào cũng nhất định giữ gìn. Và có lẽ, đó cũng là niềm vui và lẽ sống mà loài hoa này mong muốn.
“Hoa anh đào dù có nở đẹp đến đâu thì chỉ cần một cơn mưa nhỏ cũng đủ làm hoa phải rời xa cây. Nhưng hạnh phúc của hoa anh đào chẳng phải vẫn là được một lần nở hoa và rực rỡ trong nắng hay sao? Có xá gì chuyện nhanh nở, chóng tàn?”

P.s: có sự tham khảo từ các nguồn báo

Anh đào - một mùa hoa

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?