[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Book Review] Cho Tôi Xin Một Vé Về Tuổi Thơ - Nguyễn Nhật Ánh (VN)

Cho tôi xin một vé về tuổi thơ
Để được vô tư nô đùa cùng chúng bạn
Để cùng con Tủn, thằng Hải cò bày vô vàn trò nghịch dại
Để “được” mẹ cha dạy dỗ những bài học đầu đời.

Cho tôi xin một chiếc vé vậy thôi
Bởi tôi rất nhớ thằng Mùi của thời thơ bé
Nhớ trò vợ chồng chơi cùng lũ trẻ
Đóng giả gia đình rồi dạy nhau đầy những ngây ngô.

Làm ơn giúp tôi xin một tấm vé về lại tuổi thơ
Ở làng quê mộng mơ và yên tĩnh
Cho tôi nhớ về trò chơi đặt lại tên sự vật
Gọi cái cốc chẳng phải là cái cốc nữa đâu.

Bởi trẻ con có nhiều lắm những ý tưởng trong đầu
Còn người lớn cứ bắt chúng phải tuân theo luật lệ
Luật lệ là gì? Lũ trẻ chẳng bao giờ thích thế
Chúng thích tất cả những điều chúng tự nghĩ ra.

Uống nước trong lon coca vẫn ngon hơn uống trong tách trà
Ăn cơm trong thau rõ ràng ngon hơn ngàn lần trong chén
Nhưng trong mắt mẹ cha thì chẳng khác gì nghịch dại
Thế là chúng lại bị la...

Rồi cứ thế lũ trẻ lớn lên và quên mất lời ca
Chúng cũng đã trở thành cha thành mẹ
Thành những - người - lớn mà ngày xưa lũ trẻ
Sợ hãi và phê phán với một phiên toà.

Ấy vậy mà, ký ức vẫn mãi ẩn sâu 
Rồi một ngày cũng bừng nhớ lại
Cần một tấm vé khởi hành về nơi thơ dại
Nên cuốn sách này đã được đặt tên...

Kể lại những dấu ấn chẳng thể nào quên
Và xin được một lần lên chuyến tàu quá khứ
Vứt bỏ âu lo, trở thành vô tư lự
Đưa tôi trở về với lại tuổi thơ tôi.

Cho tôi một vé về tuổi thơ
Review "Cho tôi xin một vé về tuổi thơ"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?