“Hồi ức của một geisha” được viết dựa theo đời thật của nàng geisha đình đám vào thời bấy giờ - Mineko Iwasaki ( Tuy nhiên tên bà đã được đổi thành Chiyo (lúc bé) và là Sayuri - nghệ danh khi đã thành geisha).Chiyo từ bé sống với cha mẹ và chị gái ở một ngôi làng đánh cá nhỏ thuộc thị trấn Yoroido. Túp lều đó được bé Chiyo gọi là “ngôi nhà ngà say” bởi nhà ở gần một vách núi đá, nơi gió từ biển luôn luôn thổi vào. Bé Chiyo từng tinh nghịch bảo rằng “chắc là do biển cảm lạnh rất khủng khiếp, vì nó thường thở khò khè và có lúc hắt xì rất mạnh - hắt xì làm bắn gió vào nhà chúng tôi.” Chiyo-chan (cách gọi thân mật của người Nhật) sở hữu một đôi mắt xám trong của mẹ, và chính đôi mắt ấy, sau này đã thay đổi cả cuộc đời của Chiyo. Tôi không biết phải nói rằng đó là may mắn hay bất hạnh. Bởi ngay cả Chiyo cũng không biết được số phận của mình là bi kịch hay được ân ban.
Bố cô bé làm nghề đánh cá, sống cả đời lênh đênh sóng biển. Mẹ Chiyo lâm bệnh nặng, gần như đã thập tử nhất sinh bên trong ngôi nhà chệnh choạng, khổ sở. Chiyo còn có một chị gái là Satsu, khác với em gái, Satsu sở hữu một ngoại hình bình thường không người chú ý. Và cũng có lẽ nhờ đó, cô có cuộc đời êm ã hơn. Đương nhiên, chỉ êm ã hơn so với em gái mà thôi.
Hai đứa trẻ, cả bố và mẹ đều không thể làm chỗ dựa. Nên đến khi mẹ sắp rời khỏi thế gian, bố cô đành lòng giao cả hai chị em vào nhà kỹ nữ và rồi cũng ra đi. Không hẳn là ông không thương con gái, mà có lẽ thời thế ấy, chỉ có nơi đó có thể cho các con sống hết phần đời còn lại. Một người đàn ông nghèo ít học thức, phải chăng chỉ có thể dùng hạ kế này. Và từ ngày rời khỏi làng chài nhỏ bé, bi kịch nối tiếp bi kịch, nỗi đau đan lấy nỗi đau, cuộc đời của Chiyo đã hoàn toàn rẽ sang hướng khác.
Nhờ đôi mắt đẹp khác người, Chiyo ngay lập tức được chọn để dạy làm geisha - một kỹ nữ đầy đủ tài ca múa nhằm mua vui cho đám đàn ông giàu tiền thời ấy. Satsu, chị gái lại bị đưa đi làm hầu gái ngay khi vừa đến nhà kỹ nữ. Và vì được sắp xếp khác nhau, cuộc đời hai chị em đã vĩnh viễn không còn giao điểm, mãi mãi chia xa. Sau này Chiyo tìm đủ mọi cách tìm lại chị gái, và lên kế hoach cùng chị chạy trốn. Tiếc thay, mọi việc đã được an bài, chị cô thành công trốn thoát, nhưng cô bị bắt gặp và bị tước đoạt quyền đi học làm geisha. Điều này có nghĩa cô sẽ không thể trả nỗi nợ của mình và bị bắt làm nô lệ cả đời.
Sau này, nhờ sự giúp đỡ của một trong những geisha vĩ đại nhất thời ấy là Mameha, Chiyo đã có cơ hội trở thành geisha dưới sự dẫn dắt của chị cả Mameha. Tục lệ nhận chị em của giới geisha là một trong những quy tắc quan trọng. Bởi vì cô chị cả là người sẽ đưa cô em đến các điểm vui chơi, làm quen với khách hàng, định hướng đường đi nước bước cho cô. Và cũng chính cô em, nếu phát triển tốt đẹp sẽ giúp cô chị kiếm được nhiều lợi ích cả tiền bạc lẫn danh tiếng. Và với sự thông minh cùng tài năng của Mameha, Chiyo bắt đầu có những bước đi chậm và chắc cho con đường thành geisha của mình.
Tuy nhiên, được một geisha vĩ đại dẫn dắt cũng không khiến cuộc sống của Chiyo tốt đẹp lên là mấy. Bởi cô cũng bị một geisha vĩ đại không kém là Hatsumono cản bước. Hatsumono cũng là một geisha có tiếng không thua gì Mameha, tuy nhiên tính cách cô nàng là cả một thảm hoạ. Cô ta sẵn sàng đạp đổ bất cứ ai cô không ưa bằng cách thức ghê tởm nhất. Đó là lý do dù cô ta tài giỏi nhưng không được mấy ai thích.
Lại nói đến Chiyo, sau lễ nhận chị em với Mameha, đã được đổi thành nghệ danh Sayuri, lúc này cô bắt đầu được dẫn đến làm quen với các ông lớn. Từ ông chủ tịch, đến ông tướng hay ông bác sĩ danh gia vọng tộc. Mục đích là để càng nhiều người biết đến và yêu thích càng tốt. Bởi lần quan trọng nhất cuộc đời geisha chính là lần bán Mizuage ( thuật ngữ giới geisha: nghĩa là “lần đầu tiên của người con gái” ). Nếu mizuage của geisha được định giá càng cao thì con đường sự nghiệp sau này của cô gái đó càng mở rộng. Và Sayuri (Chiyo) đã trở thành nàng geisha được định giá cao kỷ lục, phá vỡ cả giá của Mameha để trở thành nàng geisha đắt giá nhất của nhà kỹ nữ và được nhận làm con nuôi ngay lúc đấy.
Những tưởng cuộc đời Sayuri (Chiyo) đã đổi khác và tốt đẹp hơn, thì lúc này chiến tranh ngày càng khốc liệt. Nhà kỹ nữ bị dở bỏ, ngay cả các geisha cũng cố tìm cho mình một nơi ẩn nấp, làm các công việc chân tay, mong hi vọng mình còn sống sót vượt qua chiến tranh lúc ấy. Ngay cả Danna của Sayuri ( Danna là người bảo trợ, có năng lực che chở cho geisha đó suốt đời) cũng không còn sức che chở cô. May thay, ông Nobu, người thương yêu Sayuri hết mực đã nhận cô về nhà bảo vệ, sống cùng gia đình mình. Sau này khi chiến tranh dần bình ổn, Sayuri mặc dù rất biết ơn Nobu nhưng vẫn không động lòng với ông. Bởi trong lòng cô, đã có người mình yêu thương sâu sắc, yêu ngay ánh nhìn đầu tiên, đó là ông chủ tịch. Sau chiến tranh, ông chủ tịch cũng quay lại tìm Sayuri và trở thành danna của Sayuri trọn đời.
Tuy thế, sau này, vì yêu thương dành cho ông chủ tịch, Sayuri đã quyết định rời xa Nhật Bản vĩnh viễn, định cư tại Hoa Kỳ xa xôi để bảo vệ gia đình và sự nghiệp ông. Đó là lý do tại sao cô không còn sợi dây liên kết với giới geisha, nên có thể thoải mái chia sẻ câu chuyện đời mình với tác giả. Và cuốn sách “Hồi ức của một geisha” ra đời, tạo làn sóng yêu thích mãnh liệt và trở thành tác phẩm vô cùng nổi tiếng ngày ấy.
Nhưng có lẽ do đứng từ góc nhìn của người ngoại quốc, không mấy hiểu cặn kẽ về văn hoá Nhật Bản nên tác giả đã có vài nhận định sai lầm trong câu từ sử dụng. Cuối cùng, khi sách xuất bản, Sayuri nổi danh toàn Thế Giới và cuộc sống bị đảo lộn nghiệm trọng do sự sai lầm của tác giả. Điều này khiến cô quyết định khởi kiện và chính mình cũng viết một cuốn sách rất nổi tiếng về geisha nhằm giúp người đọc có cái nhìn chính xác hơn về những nghệ nhân Nhật Bản này.
Dù thế, bỏ qua những kiện tục và những sai sót thì “Hồi ức của một geisha” vẫn là tác phẩm đáng đọc.
Nhận xét
Đăng nhận xét