[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Book Review] Giết Con Chim Nhại - Harper Lee (Mỹ)



“Chim nhại chẳng làm gì khác ngoài đem tiếng hót đến cho ta thưởng thức. Chúng không phá hoại vườn tược con người, chúng không làm gì khác ngoài hót bằng cả trái tim cho chúng ta nghe. Chúng là biểu tượng của sự trong sáng và tốt đẹp, do đó, giết chim nhại là một tội lỗi.”

Lấy biểu tượng là loài chim nhại hiền lành, Harper Lee đã kể cho chúng ta nghe một sự thật tàn nhẫn về nạn phân biệt chủng tộc. Từ xưa tới nay, sự bất công và kì thị vẫn luôn hiện hữu dù chúng ta có trở nên văn minh đến đâu đi chăng nữa. Kì thị tôn giáo, kì thì màu da,... đã là điều hiển nhiên của thế giới loài người. Và nếu ai đó tự hỏi rằng, tại sao chúng ta lại tự cho mình cái quyền “thượng đẳng” hơn người khác, khi mà chúng ta sinh ra đều có một cuộc đời để sống như nhau?

Giết con chim nhại mang một giọng kể thuần khiết của đứa trẻ, nhìn nhận về thế giới người lớn quá đỗi lạ lùng. Khi mà những con người ấy chán ghét lẫn nhau, nhục mạ nhau,... chỉ vì màu da khác biệt. Một người da đen, hay “mọi da đen” mà người ta vẫn gọi, Tom Robinson đã vướng vào tù tội khi bị vu oan cho tội cưỡng bức một phụ nữ da trắng. Không một ai tin anh, ngoại trừ bố Atticus, một luật sư có đầy đủ trí tuệ, trái tim ấm áp tin vào một thế giới bình đẳng:

“Bởi vì dù chúng ta đã bị đánh bại một trăm lần trước khi chúng ta bắt đầu thì đó cũng đâu phải lý do khiến chúng ta không cố thắng.”

Thế nhưng, cuộc chiến công lý mà vị luật sư có tâm có tầm cũng không thể thắng nổi sự tàn nhẫn của xã hội, khi mà cuối cùng công lý đã không được thực thi bởi chính những người được sinh ra với vai trò đi tìm lẽ phải. Và sự thật, chả là gì đối với một người da đen, bất công, mới chính là cuộc sống của họ. Rằng lẽ đó, Tom Robinson đã quá mệt mỏi với những lời hứa “cơ hội” của người da trắng. Anh chọn tin vào sự thật của bản thân. “Vì chúa, hãy trả đất trở lại với đất!”. Cuối cùng, câu chuyện về người da đen đáng thương ấy đã kết thúc tại đây. 

Thế nhưng, câu chuyện giữa những người da trắng lại chưa thể kết thúc, khi bố Atticus phải đối diện với sự trả thù tàn nhẫn mà ông Ewell, kẻ đã đổ tội cho Tom, vốn căm ghét sự trợ giúp của bố Atticus. Những đứa trẻ của Atticus gặp nguy hiểm bởi sự đê hèn của gã, có những tổn thương đã diễn ra. May thay, Boo Rayley, kẻ được cho là nguy hiểm của thị trấn Maycomb lại ra tay cứu giúp đứa trẻ. Và lần này, công lý đã được thực thi, và “ Lần này, hãy để người chết chôn người chết!”.

Thông qua lời kể từ đứa trẻ cho một câu chuyện bi thương, có lẽ, nó cũng sẽ trở thành sự ám ảnh cuộc đời của cô bé ấy. Ở thị trấn Maycomb, sẽ còn hay hết những bất công? Cô bé ấy còn phải chịu bao nhiêu dối trá từ người lớn nữa? Hay giống như lời bố Atticus dạy cô “ Có một thứ không tuân theo nguyên tắc đa số, đó là lương tâm của con người.”


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?