[Book Review] Hành Trình Về Phương Đông - BlairT. Spalding (Anh)

Hình ảnh
“Đời là một bài học vô cùng quý giá mà ai cũng phải học. Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng.” Đời người vốn là những chuỗi ngày không tiên lượng được. Hôm nay chúng ta có thể rất thoải mái, vui vẻ,... nhưng ngày mai điều tồi tệ gì có thể xảy đến cũng không ngăn cản được.  Vậy có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao chúng ta đều sinh ra như nhau nhưng cuộc đời chả ai giống ai không? Chúng ta với anh chị em cùng lớn lên trong một gia đình, nhưng tại sao có người thành đạt, người hạnh phúc, người khổ đau? Điều gì đã tác động đến tháng ngày của ta? Cõi đời đầy những vô thường, khi thế này, lúc thế khác chứ đâu êm xuôi bằng phẳng Có bao giờ bạn tự hỏi, làm sao có những người đã rất nhiều tuổi nhưng họ vẫn xinh đẹp và trẻ khoẻ? Tại sao có người sống hơn trăm năm nhưng có người chỉ được vài chục năm là tạ thế? Có bao giờ các bạn thắc mắc rằng, tại sao chúng ta may mắn tìm được một tinh cầu hoàn hảo giống như trái đất?  “Trái đất quay quanh trục c...

[Book Review] Hoàng Tử Bé - Saint Exupéry (Pháp)



Ông Hoàng nhỏ bé
Ở trên hành tinh B.612 nên thơ
Rồi một sáng tinh mơ
Một bông hồng chớm nở
Nàng thẹn thùng và kiêu sa hết cỡ
Nhưng nhiều đòi hỏi lắm cơ
Nàng sợ sâu, sợ gió, sợ cả trong mơ
Ông hoàng nhỏ vẫn thẫn thờ chăm sóc
Đến một ngày, bông hồng da diết khóc
Hoàng tử ngày nào, khó nhọc
Theo cánh chim trời chu du đến miền xa
Đáp xuống hành tinh có ông vua đầy rẫy lụa hoa
Trị vì muôn nơi nhưng chẳng có quần thần nào cả
Sau những tháng ngày tất tả
Cuối cùng cũng thấy một thần dân
Ấy vậy mà ông hoàng nhỏ chẳng chịu dừng chân
Chàng đáp xuống ngôi sao có tên hay khoát lác
Nghỉ ngơi chốc lát
Chàng vội vã rời đi
Lại vô tình rơi xuống nơi có kẻ sầu bi
Mượn rượu này để quên đi xấu hổ
Hỏi ông ta rằng “ cớ sao mà khốn khổ”
“ Ta xấu hổ vì ta uống quá nhiều đi”.
Người lớn lúc nào cũng rất chi li
Cả những điều khó mà suy nghĩ
Bởi người lớn rất đỗi lạ kỳ, ông hoàng nhỏ cứ thế lại ra đi.
Chàng ghé thăm kẻ đốt đèn, nhà tư sản, rồi cả nhà địa lý
Đến cuối cùng rơi xuống Trái Đất lắm sầu bi.
Dạo chơi vườn hồng, trăm loại tình si
Nhưng chàng chỉ đắm say một bông hồng duy nhất
Nàng vẫn còn trên hành tinh với nhiều chật vật
Đấu tranh với gió, với sâu bọ và cả nhiều thú vật
Và nàng sẽ mạnh mẽ lắm, dù chẳng thể nào thú thật
Bông hồng của ông hoàng nhỏ
Yêu chàng say đắm, và chân thật biết bao.
Chàng đã hiểu nàng và muốn trở lại chốn nao
Chàng nhờ cậy và trông chờ vào rắn lạ
Một vết cắn thôi sẽ không đau đâu chứ hả
Chàng sẽ lại trở về
Bỏ lại xác thịt nơi trần thế bao la.
Và sau này, trong mỗi ký ức đã qua
Ông hoàng ấy vẫn vẹn nguyên hình hài nhỏ bé
Thế đã đủ rồi
Tạm biệt nhé, hoàng tử của ta


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji (Nhật)

[Book Review] 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình

[Thanh Xuân] Dẫu Biết Chắc Chắn Sẽ Chia Tay, Cớ Sao Lại Yêu Người Nhiều Như Thế?